1. HÃY XOÁ BỎ TÍNH ÍCH KỶ, CỐ GẮNG SỐNG TRÀN ĐẦY NIỀM TIN – CHƯƠNG I: Quan Trọng Nhất Của Một Con Người Là Nội Tâm Của Họ – Triết Lý Nhân Sinh Cuộc Đời – Nguyễn Gia Linh – Duyên Hải
TÓM TẮT CÂU CHUYỆN:
📘 Sự khởi đầu đầy hứa hẹn của Lisha: Lisha sinh ra và lớn lên tại Arkansas, Hoa Kỳ. Cô là niềm tự hào của thị trấn nhỏ khi trở thành người duy nhất được nhận vào Đại học Havre danh tiếng. Mọi người đều tự hào về thành tích của cô, và chính Lisha cũng cảm thấy hạnh phúc vì có cơ hội đáng giá này. Việc được vào học tại Havre giống như một giấc mơ thành hiện thực, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời cô.
💭 Những thử thách không mong đợi tại Đại học Havre: Thế nhưng, niềm hưng phấn ban đầu của Lisha nhanh chóng nhường chỗ cho sự thất vọng khi cô nhận ra rằng cuộc sống ở đại học không hề dễ dàng. Trong lớp học, cô gặp nhiều khó khăn vì không hiểu bài giảng và luôn cảm thấy lạc lõng. Giọng nói của cô mang đậm chất quê mùa, khác biệt hẳn với mọi người ở đây, điều này càng khiến cô cảm thấy xa lạ. Những gì người khác ở Havre dễ dàng nắm bắt thì cô lại không biết, còn những thứ cô đã hiểu thì lại bị cười nhạo. Điều này làm cô bắt đầu hoài nghi về quyết định đến Havre học. Cô không hiểu tại sao mình lại phải rời xa quê nhà để đến đây chịu đựng sự nhục nhã này. Càng ngày, nỗi nhớ nhà trong cô càng lớn dần, và cô cảm thấy không có ai thật sự quan tâm đến mình. Cảm giác cô đơn, lạc lõng khiến cô tin rằng mình là người kém cỏi nhất tại ngôi trường này.
🧠 Cảm xúc dồn nén dẫn đến tư vấn tâm lý: Khi tinh thần của Lisha trở nên quá tải và không còn lối thoát, cô quyết định tìm đến Trung tâm tư vấn tâm lý của trường. Tại đây, bác sĩ tâm lý đã lắng nghe câu chuyện của cô và đưa ra nhận xét rằng: “Cô đang trải qua sự chuyển giao giữa ‘thế kỷ cũ’ và ‘thế kỷ mới’. Cô chưa sẵn sàng để buông bỏ quá khứ và đối mặt với thử thách của tương lai.”
🔄 Lisha và vòng xoáy tự ti: Lisha không muốn đối diện với hiện thực khắc nghiệt và càng không muốn thích nghi với những thách thức mới. Thay vì tìm cách giải quyết, cô co mình lại, đứng ngoài nhìn cuộc sống xung quanh và chỉ biết than thở về sự bất hạnh của mình. Những thành công trong quá khứ như việc được nhận vào Đại học Havre giờ đây trở thành gánh nặng, đè nén tinh thần của cô. Cô không còn niềm tin vào khả năng của mình để đạt được những thành tựu mới trong cuộc sống. Cô cảm thấy lạc lõng giữa những sinh viên giỏi giang khác, và không thể chấp nhận rằng mình chỉ là một người bình thường giữa những người xuất sắc.
🔍 Sự tự ti và xung đột văn hóa: Lisha sinh ra và lớn lên tại vùng Trung Nam Bộ, một nơi mà cô cho là đơn sơ, quê mùa so với Boston – nơi cô theo học. Việc phải đối mặt với sự khác biệt về văn hóa giữa thành thị và nông thôn đã tạo ra một xung đột mạnh mẽ trong tâm lý của cô. Cô cảm thấy mình không thể hòa nhập được với mọi người, và luôn cho rằng mình bị xa lánh. Cô không nhận ra rằng chính sự tự ti đã ngăn cản người khác đến gần và giúp đỡ cô.
🌍 Havre – Không chỉ là nơi học tập mà còn là nơi hòa nhập văn hóa: Lisha không ngờ rằng Havre không chỉ là nơi để theo đuổi tri thức mà còn là nơi để học cách hòa nhập văn hóa. Đây là cơ hội để cô vượt qua sự khác biệt về xuất thân và phát triển bản thân. Nhưng trước mắt, sự tự ti đang bao phủ cô, khiến cô không nhận ra rằng mình cũng có nhiều giá trị đáng quý.
🎯 Sự phá vỡ tâm lý cân bằng: Với dáng người nhỏ bé, ngoại hình bình thường và thành tích học tập từng là niềm tự hào duy nhất của mình, Lisha bắt đầu cảm thấy lạc lõng khi thấy những sinh viên khác đến từ khắp nơi trên thế giới đều giỏi giang và nổi bật hơn mình. Tâm lý cân bằng mà cô đã giữ vững suốt bao nhiêu năm bị phá vỡ, khiến cô trở nên hoang mang và trống rỗng.
🔒 Oán trách bản thân và người khác: Lisha bắt đầu oán trách mọi người và thậm chí cả chính bản thân mình. Cô không hiểu tại sao mình lại trở nên yếu kém và lạc lõng đến thế. Nhưng cô không nhận ra rằng việc cô luôn so sánh mình với người khác đã làm cho cô rơi vào vòng xoáy tự ti và thất bại. Trước đây, cô tự tin vì mình nổi bật hơn bạn bè, nhưng giờ đây, sự so sánh đó lại khiến cô cảm thấy yếu kém và đáng thương.
🛠️ Lời khuyên từ bác sĩ tâm lý: Bác sĩ tâm lý nhận ra vấn đề của Lisha và đưa ra những lời khuyên hữu ích:
1️⃣ Giải tỏa tinh thần:
Trước tiên, bác sĩ giúp Lisha hiểu rằng cô cần điều chỉnh lại tâm lý để có thể đối diện tích cực với cuộc sống. Sự tự ti của cô đã khiến cô phóng đại nỗi đau của mình, không nhận ra giá trị thực sự của bản thân trong môi trường mới. Bác sĩ nhắc nhở cô rằng những khó khăn mà cô đang trải qua là những thử thách bình thường mà nhiều người khác cũng phải đối mặt. Hiểu được rằng cô không cô đơn trong cuộc chiến này sẽ giúp cô lấy lại sự cân bằng.
2️⃣ Ngừng so sánh với người khác:
Bác sĩ hướng dẫn Lisha ngừng việc so sánh mình với những người xung quanh. Chính sự so sánh này đã khiến cô cảm thấy mình thua kém. Trước khi vào Havre, cô là người học rất giỏi, nhưng giờ đây điểm số của cô không còn nổi bật. Điều này khiến cô mất niềm tin và cảm thấy mình không còn gì đáng tự hào. Bác sĩ khuyên cô hãy học cách so sánh với chính mình, thay vì luôn so sánh với người khác. Nếu cần phải so sánh, hãy tìm những điểm mà cô có lợi thế.
3️⃣ Lập kế hoạch học tập mới và kết nối với mọi người:
Cuối cùng, bác sĩ đã giúp Lisha lên một kế hoạch học tập cụ thể, loại bỏ những khó khăn trong việc học và khuyến khích cô tham gia vào đường dây nóng của trường để làm quen với nhiều bạn mới và giúp đỡ người khác. Trong quá trình giúp đỡ người khác, cô sẽ dần lấy lại niềm tin vào bản thân và nhận ra rằng Đại học Havre cần đến cô. Cô không còn là người thừa ở ngôi trường này.
Triết lý nhân sinh 1:
🌟 “Loại bỏ sự tự ti và sống với niềm tin”:
Hãy nhớ rằng: Sự tự ti chỉ là bức tường ngăn cách bạn với những tiềm năng thực sự của mình. Loại bỏ tự ti và đón nhận cuộc sống với niềm tin mạnh mẽ vào bản thân sẽ giúp bạn vượt qua mọi khó khăn và thích nghi với bất kỳ hoàn cảnh nào. Cũng như Lisha, khi bạn dũng cảm đối diện với thách thức, bạn sẽ nhận ra mình có thể đạt được nhiều thành công hơn bạn từng tưởng.
NỘI DUNG CÂU CHUYỆN:
Lisha đến từ bang Arkansas, Hoa Kỳ, và cô là người duy nhất trong thị trấn nhỏ này được nhận vào học tại Đại học Havre danh tiếng. Trước khi lên đường, mọi người trong thị trấn đều rất tự hào về cô, và chính Lisha cũng cảm thấy hạnh phúc khi có được cơ hội tuyệt vời như vậy.
Tuy nhiên, khi sự hưng phấn ban đầu chưa kịp lắng xuống, cô dần cảm thấy thất vọng và tồi tệ. Cuộc sống tại Đại học Havre đối với cô trở nên vô cùng khó khăn. Trong lớp học, cô gặp nhiều vấn đề khi không hiểu bài giảng, giọng nói của cô lại đậm chất quê mùa khiến cô cảm thấy lạc lõng. Những điều mọi người ở Havre đều biết rõ thì cô lại không hề hay biết, còn những thứ cô hiểu thì lại bị cười nhạo. Cô bắt đầu hối hận vì đã chọn đến đây học. Cô không hiểu vì sao mình lại phải rời quê nhà đến một nơi khiến bản thân chịu đựng sự nhục nhã như thế. Nỗi nhớ nhà ngày càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn khi cô nhận ra rằng, ở nơi này, không ai thật sự quan tâm đến cô. Lisha cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết và dần tin rằng mình là người kém cỏi nhất ở Havre.
Trước tình trạng này, Lisha tìm đến Trung tâm tư vấn tâm lý của trường. Tại đây, bác sĩ tâm lý đã chuẩn đoán rằng: “Cô đang bước qua ‘thế kỷ mới’ của người trưởng thành, nhưng lại còn quá luyến tiếc ‘thế kỷ cũ’ trước kia.”
Lisha không muốn đối diện và thích nghi với những thách thức mới. Cô co mình lại, đứng ngoài quan sát người khác và chỉ biết than vãn rằng mình thật bất hạnh và vô dụng. Cô đang bị tê liệt bởi những thành tích vang dội mà mình đã đạt được khi được nhận vào Đại học Havre. Giờ đây, cô chỉ nhìn thấy những khó khăn và thất bại trước mắt, không đủ niềm tin để xây dựng thành công mới trong cuộc đời. Cô đã quen với việc là con lạc đà nổi bật trong bầy cừu, và không thể chấp nhận mình là cừu non giữa bầy lạc đà. Cô vẫn áp dụng những phương pháp học tập từ thời trung học vào đại học, điều này hoàn toàn không phù hợp, nhưng cô không biết phải thay đổi như thế nào. Xuất thân từ một vùng quê hẻo lánh, cô luôn cảm thấy mình bị xa lánh, cho rằng mọi người xung quanh đang chế giễu mình.
Cô không nhận ra rằng, chính sự tự ti đã khiến mọi người không thể gần gũi và giúp đỡ cô. Lisha sinh ra và lớn lên ở vùng Trung Nam Bộ, nhưng theo học tại Boston, nơi có nền văn hóa thành thị hoàn toàn khác biệt. Sự khác biệt văn hóa giữa thành thị và nông thôn đã tạo nên những xung đột trong tâm lý của cô. Cô không ngờ rằng Havre không chỉ là nơi để theo đuổi tri thức mà còn là môi trường để hòa nhập và phát triển văn hóa cá nhân.
Với dáng người nhỏ bé và ngoại hình bình thường, bao năm qua, niềm tự hào duy nhất của cô là thành tích học tập xuất sắc. Nhưng giờ đây, khi gặp gỡ những người xuất sắc đến từ nhiều nơi trên thế giới, cô cảm thấy mình không còn nổi bật. Cô nhận ra rằng sự cân bằng trong tâm lý mà mình luôn duy trì suốt nhiều năm đã bị phá vỡ, khiến cô trở nên hoang mang và trống rỗng.
Lisha than thở rằng việc theo học tại Havre là một sai lầm lớn. Nhưng cô quên mất rằng, giấc mơ được học ở Havre đã là động lực tinh thần giúp cô vượt qua rất nhiều khó khăn trong suốt bao năm qua. Mặc dù cô đã chiến thắng rất nhiều đối thủ cạnh tranh để được vào Havre, giờ đây cô lại bị đánh bại bởi chính sự tự ti mù quáng của mình.
Cô oán giận mọi người xung quanh và cả chính bản thân mình. Không có gì ngạc nhiên khi cô luôn cảm thấy tự ti ở Havre. Chỉ khi cô buông bỏ những thành tích trong quá khứ và quyết tâm bước vào giai đoạn mới, cô mới có thể lấy lại tinh thần.
Tóm lại, vấn đề của Lisha chính là sự cân bằng tâm lý trước đây đã hoàn toàn sụp đổ, và cô đang cố gắng tái tạo lại sự cân bằng đó tại Đại học Havre. Bác sĩ tâm lý đã đưa ra những lời khuyên cụ thể cho cô:
Thứ nhất, giúp cô giải tỏa trạng thái tinh thần tồi tệ, điều chỉnh lại trạng thái tâm lý để cô có thể đối diện tích cực với cuộc sống. Lisha quá tự ti, điều này khiến cô phóng đại nỗi đau tinh thần của mình mà không nhận ra giá trị thực sự của bản thân trong môi trường mới. Những khó khăn hiện tại là điều cô chưa từng trải qua, vì thế phản ứng lo lắng và tự ti của cô là hoàn toàn dễ hiểu. Cô cần nhận ra rằng tại Havre, có rất nhiều người cũng gặp phải những khó khăn tương tự. Nếu nhận thức được điều này, cô sẽ không cảm thấy quá đặc biệt hay bị cô lập nữa, vì có “rất nhiều người giống như mình.”
Thứ hai, bác sĩ tâm lý hướng dẫn Lisha ngừng việc so sánh mình với người khác. Chính vì cô luôn tự so sánh mình với bạn bè nên cảm thấy mình thua kém. Trước khi vào đại học, cô là người học rất giỏi, nhưng khi đến Havre, điểm số của cô không bao giờ vượt qua mức trung bình. Trước kia, mọi người thường nhờ cô chỉ bài, nhưng giờ cô lại phải nhờ người khác. Điều này khiến cô cảm thấy bản thân không còn gì đáng tự hào. Trước đây, trong mắt thầy cô, cô là một học sinh giỏi, nổi bật, nhưng bây giờ, cô trở thành một người rất bình thường.
Những chênh lệch tâm lý này khiến cô cảm thấy việc đến Havre là một sai lầm. Cô không nhận ra rằng, chính việc so sánh bản thân với người khác đã khiến cô rơi vào trạng thái này. Trước kia, cô cảm thấy tự tin vì so sánh mình với bạn bè và thấy mình vượt trội. Giờ đây, cũng vì so sánh, cô lại cảm thấy tự ti và đáng thương. Bác sĩ khuyên cô nên học cách so sánh bản thân với chính mình, thay vì so sánh với người khác. Nếu phải so sánh, hãy tìm những điểm mà cô thực sự vượt trội.
Cuối cùng, bác sĩ tâm lý còn giúp cô lập kế hoạch học tập cụ thể, giải quyết các khó khăn trong việc học, đồng thời khuyến khích cô tham gia vào đường dây nóng của trường, nơi cô có thể kết bạn mới và giúp đỡ người khác. Điều quan trọng nhất là, thông qua việc giúp đỡ người khác, cô sẽ lấy lại được niềm tin vào bản thân và nhận ra rằng Đại học Havre cần cô. Cô không còn là một người thừa ở đây nữa.
SUY NGẪM:
Hãy nhớ rằng, sự tự ti giống như một bức tường vô hình ngăn cản chúng ta khám phá tiềm năng thực sự của bản thân. Khi chúng ta chìm đắm trong cảm giác tự ti, chúng ta thường không nhận ra giá trị của mình và dễ dàng bị lấn át bởi những khó khăn trước mắt. Tự ti làm mờ đi tầm nhìn, khiến chúng ta chỉ nhìn thấy những thất bại, những thiếu sót của bản thân, và bỏ quên những cơ hội tiềm năng đang mở ra.
Như trường hợp của Lisha, cô ấy đã chiến thắng nhiều đối thủ để có được tấm vé vào Đại học Havre – một thành tích không hề nhỏ. Nhưng chính khi đối mặt với thử thách mới, thay vì tin vào khả năng của mình, cô lại để sự tự ti và nỗi sợ hãi xâm chiếm. Điều này không chỉ làm cô thất bại trong việc hòa nhập với môi trường mới, mà còn khiến cô tự tạo ra khoảng cách với mọi người xung quanh. Cô đã quên rằng, thành công đến từ những lần đối mặt và vượt qua khó khăn, chứ không phải từ việc trốn tránh hay tự chê trách bản thân.
Nếu Lisha có thể thay đổi suy nghĩ của mình, gạt bỏ sự tự ti và đón nhận thử thách với một tinh thần đầy tự tin và quyết tâm, cô sẽ nhận ra rằng mỗi khó khăn chỉ là một cơ hội để trưởng thành. Môi trường học tập tại Havre không phải là nơi khiến cô trở nên yếu đuối, mà là nơi tôi luyện để cô trở nên mạnh mẽ hơn. Thay vì cảm thấy lạc lõng, cô có thể nhìn nhận mọi người xung quanh như những người bạn đồng hành, những người cũng đang vật lộn với các thử thách của chính họ. Khi không còn tự ti, cô sẽ mở lòng để nhận được sự giúp đỡ và kết nối với mọi người, từ đó xây dựng một mối quan hệ tích cực và vững chắc hơn.
Sự tự tin không phải là không bao giờ thất bại, mà là tin rằng mình có thể vượt qua những thất bại và học hỏi từ chúng. Khi có niềm tin tràn đầy, chúng ta sẽ đối diện với mọi hoàn cảnh bằng một thái độ chủ động, thay vì sợ hãi. Dù là thử thách trong học tập, công việc hay cuộc sống, niềm tin sẽ giúp chúng ta nhìn thấy cơ hội trong mỗi khó khăn và thúc đẩy chúng ta tiến lên phía trước.
Vì vậy, hãy loại bỏ sự tự ti và thay vào đó là niềm tin mạnh mẽ vào bản thân. Chỉ khi chúng ta tin rằng mình có thể, chúng ta mới thực sự mở ra cánh cửa để vượt qua mọi khó khăn và thích nghi với mọi hoàn cảnh, giống như việc Lisha sẽ vượt qua nỗi sợ hãi ban đầu để dần tìm thấy niềm vui và giá trị thực sự của mình tại Đại học Havre.